“Bóng nắng sân trường buổi ra chơi
Ôi sao nhớ lắm mái trường ơi!
Nhớ từng đôi mắt tròn ngơ ngác
Nhớ những phút giây rộn tiếng cười”
Ai trong mỗi chúng ta cũng có lúc nhớ về thời quá vãng của những kỷ niệm hạnh phúc, ngọt ngào và những kỷ niệm ấy không thể không hiện diện những tháng năm học trò thơ ngây, ươm đầy màu sắc: buồn vui, giận hờn, nhớ tiếc … Thời gian đi qua, gói ghém lại trong mỗi chúng ta là những kỷ niệm, kỷ niệm ấy giúp cho tâm hồn ta rung lên những xúc cảm trong những buổi chiều tà hay những lúc ta không vui trong cuộc sống bộn bề lo toan. Kỷ niệm đó chính là nắng, là gió, là hương hoa, quả lành cho đời sống tâm hồn ta. Đời sống ấy càng phong phú hơn khi sự trải nghiệm của ta với cuộc sống càng nhiều. Buồn biết bao khi thời gian cứ trôi, dòng thời gian cứ chảy mà bản thân mỗi chúng ta chẳng hề có thời quá vãng và dĩ vãng để nhớ thương, buồn tiếc cũng như để soi rọi lại mình. Những lỗi lầm và những kỷ niệm buồn của thời dĩ vãng cũng là liều thuốc bổ dưỡng cho những năm tháng hiện tại. Tuổi học trò là quãng thời gian đẹp nhất, đáng nhớ nhất trong đời người. Nơi ấy lưu lại những kỷ niệm về Thầy Cô, bạn bè, nơi ấy cất giữ lại một thời bình yên và hồn nhiên của các em! Mai này khi giã từ tuổi mười tám để bước sang một trang đời mới, nơi ấy là vũ điệu của cuộc sống muôn màu, muôn vẻ: nơi ấy có lo toan, có đấu tranh, có sóng gió, có hạnh phúc, có khổ đau thì vũ điệu ấy vẫn là sắc màu lung linh mà tất cả chúng ta phải lạc quan đón nhận bằng cả một sự hăm hở và tình yêu nồng nàn. Chúng ta hãy là cây tùng, cây bách trước những sóng gió cuộc đời em nhé! Hãy là mình trong niềm kiêu hãnh thênh thang! Hãy tôn trọng bản thân trong mọi hoàn cảnh! Hãy bao dung, rộng lượng để mình lớn hơn! Biết cao thượng và vị tha để được sống bình yên! Biết cuối xuống trước một người bất hạnh! Biết hiên ngang trước những kẻ bạo tàn. Đó là những bài học mà cô muốn gửi đến các em, mong các em hãy mang theo làm hành trang bước vào đời. Bởi khi giã từ tuổi mười tám, các em không còn được thầy cô, cha mẹ bên cạnh suốt ngày đêm để uốn nắn từng lỗi lầm chi li, bé nhỏ. Lúc bấy giờ, các em đã là đại bàng tung cánh dưới trời cao. Vui buồn, hạnh phúc, khổ đau các em, các em phải tự đón nhận và vượt qua. Hãy nhớ lời cô dạy!